Search


Nhìn cái thành phố ngột ngạt giờ, chỉ ước đư...

  • Share this:


Nhìn cái thành phố ngột ngạt giờ, chỉ ước được làm cánh diều ngày ấy...
Con nít chẳng hiểu sao đứa nào cũng mắc tật tranh giành đồ chơi của nhau, làm như không vòi không cướp thì có chơi vui mấy cũng cảm thấy thiếu hương vị. Tôi hỏi thằng V:
- Tao làm đầu mày làm đít?
- Đít nằm ở đâu hả anh?
- Chẳng lẽ đít mày mọc ở đầu mày!
Mượn cớ, tôi cốc thẳng cái cộp vào đầu thằng em mình thiệt đã tay. Rồi thấy nó phát mếu, tôi nhanh tay cặp cổ nó:
- Nè, em hỏi nhỏ thôi chứ ai nghe được thì họ cười thúi mặt bố đó nghen.
Tôi làm điệu bộ thằng anh kẻ cả giải thích:
- Cô T mới dạy tao, đít là chỗ mọc ra cái đuôi, là bộ phận quan trọng nhất của cơ thể! Mày thấy đó, tao mê nhất là cái đuôi con bò nên cứ nắm suốt. Mày làm đít, cực kì khó, phải điều khiển toàn thân, tao tin cẩn giao cho mày. Nên mày nắm chặt đầu dây này, tìm mọi cách để cái đầu nó ngóc lên. Tới lúc gió lộng thì đưa tao vì khi nó bay cao là thế nào cũng chao đảo khó điều khiển lắm! Lỡ mà mắc cổ con diều vào ngọn thì tội nghiệp nó...

Từ nhỏ đến lớn, thú vui số một của tôi là lừa thằng V. Trăm lần trăm kiểu, chẳng hiểu nó ngu hay vì thương thằng anh lớn xác nên cứ vờ ngờ ngệch!
Bữa đó thằng V hì hộc chạy đến bở mặt mà cái đầu con diều cứ phè phè dưới đất trêu ngươi nó. Tôi nằm gác chân chữ ngủ ở dưới gốc cây gần đó giám sát thằng cu em tập sự. Mặt vờ cứng căng vì nó vô tích sự, đùi thì nhịp nhịp hí hửng nghĩ đến phút gió về là bay ra cướp ngay chiến lợi phẩm cùng cánh diều vi vu. Lúc đó nó chỉ làm mỗi việc là xách dép chay theo sau tru mỏ lên xin xỏ: "Hai cho em cầm đầu với!" Và luôn nhận lại điệp khúc: "Thế mày làm anh hay tao làm anh?", là nó tiu nghỉu cam phận tắt đài.
Vậy mà có một lần...


Tags:

About author
not provided
Liên hệ công việc: [email protected]
View all posts